Vô Thường
Thơ Như Mây
Vô Thường
Sáng nay thức giấc
Đọc qua một bài
Ngẫm nghĩ thật hay
Đời người ngắn ngủi
Sinh, lão, bệnh, tử
Tất cả vô thường.
Công danh sự nghiệp
Sức khỏe tiền tài
Không gì còn mãi
Đều theo định luật
Sinh, trụ, hoại, diệt.
Muốn sống hạnh phúc
Phải biết phó thác
Trong mọi tình huống
Giữ tâm thanh thản
Tự tại bình an.
Sống sao trọn vẹn
Yêu thương, hòa đồng
Có tình có nghĩa
Giúp người nghèo khó
Cụ già cô đơn
Trẻ em khuyến tật
Xoa dịu nỗi đau
Bệnh tật hiểm nghèo.
Tránh giữ hận thù
Mở lòng thứ tha
Chính ta hưởng lợi.
Nuôi dưỡng niềm tin
Xin ơn bình an
An lành sẽ đến.
Đời nhiều chông gai
Sống là tranh đấu
Luôn mang hy vọng
Nơi này cõi tạm
Sống vui từng ngày
Thiên đàng hạ giới.
Những khi hoạn nạn
Hãy tự nhủ lòng
Mai rồi sẽ qua
Đời là vô ngã
Phải biết buông thả
Sẽ được nhẹ nhàng.
Rồi đến một ngày
Già yếu bệnh tật
Cũng phải ra đi
Theo luật tạo hóa
Nếu biết chấp nhận
Đời này ngắn ngủi
Vĩnh hằng an hưởng
Sau cuộc sống này
Mọi điều xem nhẹ
Sẽ bớt âu lo
Những gì sẽ đến.
Sao chí lý quá
Chúng mình cứ vui
Đừng quá quan tâm
Tất cả vô thường.
Như Mây (07-2011)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét