Slide


Mời Ba về ăn Tết với chúng con
  • kenny

  • kenny

Trang

Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

Tụt quần - Ngoáy đít

Tụt quần - Ngoáy đít
Chiện cũ kể lại  bởi [Z]_[O] 
Hồi ở Nga, đối diện phòng tớ là phòng của một đôi vợ chồng sinh viên trẻ. Họ có một cậu con trai 3 tuổi tên là Iura. Thằng bé rất hay sang phòng các cô chú Việt nam chơi. Mặc dù không nói được tiếng Việt, nhưng một vài câu đơn giản cậu ta hiểu hết. Tớ vẫn sai cu cậu đóng cửa, mở cửa hay lấy hộ cái chổi, tất nhiên là bằng tiếng Việt. Cu cậu tăm tắp nghe theo mà ít khi nhầm lẫn.

Thấy hay hay, tớ dậy thêm trò tụt quần nhảy múa. Cu cậu cực khoái trò này. Khẩu lệnh đơn giản là: “Tụt quần, ngoáy đít”.

Mỗi phòng trong kí túc xá chỉ khoảng hơn chục mét vuông, vì vậy đôi vợ chồng trẻ kia chỉ kê được 2 cái giường đơn ghép vào nhau và một bộ bàn ăn vừa dùng để ăn vừa dùng làm bàn nước tiếp khách. Khi tiếp khách, họ thường phải mở cửa cho thoáng. Từ bên này, trong phòng tớ, tớ có thể nhìn thấy khách của họ.

Một hôm, khách bên ấy là một cô gái trẻ, khá xinh. Tớ ngồi bên này, dõi mắt sang bên ấy, nghĩ mãi cũng không có cách nào làm quen. Chợt nhớ đến khẩu lệnh, tớ hô: “Tụt quần, ngoáy đít”.

Bố mẹ cậu bé lẫn cô gái nọ không hiểu được câu nói ấy bằng tiếng Việt. Chỉ có cậu bé, đang nằm trên giường vội phi xuống đất, tụt quần đến gối và uốn éo những động tác gợi cảm.

Cô gái đỏ hết mặt, bố mẹ cậu bé há hốc mồm rồi kéo quần cu cậu bắt lên giường nằm.

Bên này, tớ lại đang như nói chuyện với ai đó bằng tiếng Việt, trong một mớ ngôn từ hỗn độn ấy, có khẩu lệnh đi kèm. Thằng bé như có phản xạ, bật dậy thực hiện mệnh lệnh tức thì.

Rồi mỗi lần bên ấy có khách là cậu bé lại thoát y rất điệu nghệ, càng ngày càng thị phạm những động tác mới được cập nhật. Bố mẹ cậu bé không hiểu nổi tại sao con mình lại có hành vi kì quặc như vậy.

Cô gái đó là em họ của mẹ cậu bé, mới vào năm thứ nhất nên thỉnh thoảng đến chơi với anh chị. Thảo nào trước đây tớ không thấy.

Bố mẹ cậu bé thấy có thể nhờ vả được cô em, nên có khi tống cậu bé cho cô gái trông coi, rồi biến đi đâu mất. Và tớ bên này lại oang oang như lệnh vỡ: “Tụt quần, ngoáy đít”.

Đi đêm lắm cũng có ngày gặp ma. Người phát hiện ra trò mèo này lại chính là cô gái kia chứ không phải bố mẹ cậu bé. Cô gái ấy hỏi tớ: “Anh dậy nó làm thế à”. Tớ cãi bay biến: “Không, tôi đang hát tiếng Việt đấy chứ”. Cô gái bảo: “Tôi không rõ anh hát cái gì, nhưng có 1 câu anh hát là thằng bé múa may”. Tớ giật mình hỏi: “Như thế nào?” Cô gái nói giọng lơ lớ: “T..u…t q…u…a…n”.

Tớ cười trừ nhận lỗi.

Câu chuyện tiếp theo như thế nào thì thôi không kể ra đây nữa,
vì nó như hàng vạn câu chuyện khác. 

Chỉ biết rằng, một thời gian sau,
người ra khẩu lệnh ấy lại là cô gái,
còn vũ công là…tớ.




Lính mới nhập ngũ của.... HAI BÀ …TƯNG




Ơ, sao quả mơ lại...có hột?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét