"Hang Thu" <trangthuquyenru@gmail.com>, "Thinh nguyen"
“TRUNG TÂM CAI LẲNG LƠ”
và Bài Thơ Hay của Đỗ Chiến Thắng
CAI
Mầu về từ trại… “lẳng lơ”
Gặp lão phú hộ lập lờ dại khôn
Chung chiêng hỏi cớ sao buồn
Ỡm ờ Thị đáp cai luôn rồi à !
Hỏi gần, lại đến hỏi xa
Phú hộ khoái cái cởi ra ...mặc vào
Thời gian cai có là bao
Cai được thì ít nhuốm vào càng sâu
Khổ thân sư Bác trọc đầu
Cai về nàng lại lên chầu mười tư
Tụng kinh Người chỉ ậm ừ...
Mắt Mầu liếc xéo nhà sư ... rùng mình!
CAI?
Ở đời có biết bao con nghiện. kẻ thì nghiện rượu chè, đứa nghiện bài bạc, biết bao đứa nghiền hê rô in, thuốc lắc…. Nên việc cai là việc cần thiết muôn đời. Có rất nhiều loại hình cai…nhưng có lẽ chỉ có thi sĩ họ Đỗ phát hiện ra một ý tưởng lập một trung tâm cai nghiện mới – “Trung Tâm Cai Lẳng Lơ” (!)
Bài thơ của anh là những phát hiện tinh tế ! (có lẽ vì sau lần bị Làng sử phạt, Màu đã vào trung tâm cai của Đỗ (!) hết thời hạn nàng về lại lên chùa).
Ngờ đâu cái “lẳng lơ” của thị vẫn làm “đổ quán xiêu đình”
“lẳng lơ nghiêng cả mái đinh ? ngàn năm vẫn cứ đi rinh…của chua!”( A.N) và cũng như nàng Màu của Đỗ “cai được thì ít nhuốm vào căng sâu” .
Cái “lẳng lơ” của Thị thật là có sức hấp dẫn muôn đời, muôn cảnh… Làm rung động cái khát vọng “đàn ông” của muôn đời, đến ngay cả người đã từng “cai” cái “khoái” thứ tư của kiếp con người mà cũng phải “rùng minh” thì thật là nàng “lẳng lơ” quá lắm!
“Khổ thân sư Bác trọc đầu
“Cai” về Thị lại lên chầu mười tư
Tụng kinh Người chỉ ậm ừ...
Mắt Mầu liếc xéo nhà sư ... rùng mình!”
Thơ Đỗ không cầu kỳ nghệ thuật, ngôn từ giản dị mà thú vị, khôi hài, thật thà mà hóm hỉnh! Trước vẻ “lẳng lơ” quyến rũ ấy thử hỏi sao mà “chàng” Sư Bác có thể trôi chảy câu kinh được (!)
Câu kết bài thơ thật hay!
“Mắt Màu liếc xéo nhà sư…rùng mình”!
Chỉ cần cái “liếc xéo” thôi…mà “rùng minh” cả hồn yêu (hóa đá) của người đã thụ giới thì thật là tài tình!
Đọc hết bài thơ tôi cười tự sướng, rồi cười thưởng cho chàng thi sĩ họ Đỗ cả cho sự “lẳng lơ” đáng yêu - rất đàn bà của nàng Màu Thị !.
Bài thơ còn hay ở chỗ anh ngầm phản ánh một sự thật của thời nay (thời a còng) là có bao con nghiện sau khi cai về vẫn nghiện, có bao quan tham bị ra tòa mà vẫn có quan tham, bao cái “lẳng…” bị đòn ghen… vẫn “lẳng…” nhưng nó muôn đời vẫn là “thuộc tính” rất Thơ của chị em nàng Màu Thị!
Tôi mạo muội mà ngộ rằng “Trung Tâm Cai Lẳng Lơ” của thi sĩ họ Đỗ sẽ phá sản!”
“Lẳng lơ” nghiêng cả mái đinh” “Bụt trên chùa cũng rùng minh …tủi thân!” (A.N)
Thu 2014 - nhà thơ ÁI NHÂN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét