Slide


Mời Ba về ăn Tết với chúng con
  • kenny

  • kenny

Trang

Thứ Năm, 31 tháng 10, 2013

TRĂM NỤ HÔN !

TRĂM NỤ HÔN !
 
Một ông viết thư cho vợ :

Này mình ơi, lương bổng tháng này
Anh chẳng còn một cắc trong tay,
Khắp toàn cầu : khủng hoảng kinh tế,
Cho dù có tiền rừng, bạc bể
Chẳng ai còn dư, gửi vợ con
Thôi thì anh tặng ... trăm nụ hôn,
Em giữ lấy, liệu bề xoay xở.

 Một tuần sau, ông nhận thư vợ : 

Cám ơn anh nhiều lắm, anh yêu !
Em sẽ dùng hôn, thay thế tiền tiêu
Tuy chật vật, nhưng không đến nỗi
Ông giao sữa, bằng lòng trao đổi
Hai nụ hôn, cho mỗi chục bình
Ông điện lực, thì tính rất nhanh
Bảy nụ hôn, ổng không cúp điện
Ông chủ nhà (tính tình hà tiện)
Cứ mỗi ngày, nhận một nụ hôn
Thay tiền thuê, chẳng kể thiệt hơn
Ông chủ chợ, mới là khó chịu
Trả bằng hôn, vẫn kêu rằng thiếu
Đòi ‘cái kia’ em cũng ... phải chiều

Anh hiểu cho ... Em rất biết điều
Đã để riêng bốn mươi nụ nữa
Cho những chuyện lẻ tẻ, linh tinh
Nhưng đùng lo, em vẫn còn dư
Cả băm lăm nụ, để phòng hờ ...
Như thế đó, anh cho em biết
Tháng tới có nên ... làm giống hệt không?
             Em của anh, yêu anh thật nhiều !
 
MỘT THÁNG SAU NGƯỠi VỢ NHẬN LÁ THƠ THỨ HAI CỦA NGƯỜI CHỒNG
 
Em thương,......
Đọc thư em cũng buồn da diết
Thôi tiện, anh thú thiệt vài lời
Trăm nụ hôn tặng em tháng rồi
Chỉ là một phần mười (anh) dành có
Em cũng hiểu sống xứ người cũng khó
So xứ mình nó mắc mỏ trăm lần
Công việc, làm ăn, sớm, tối quay quần
Không chắt chiu tức là đói sớm
 
Thành thử nếu anh gửi về em một
Thì bên đây phải trang trải tới mười
Hai nụ hôn em mua sữa, Rẻ rồi!
Ở bên này cô ta đòi anh hai chục.
 
Bảy nụ hôn em than phiền ông chủ điện
Mỗi tháng bên này anh trả tới ….bảy mươi
Được một điều cô hàng điện trẻ, vui
Dăm ba tháng cũng kỳ kèo cho anh trả ráng
Lúc vui vui cô đòi nụ hôn trên trán
Khi buồn buồn cô biểu trả trên cằm
Em biết tính anh chẳng thích nợ lằn nhằn
Nên tháng nào anh cũng trả nhanh tháng đó
Cũng may phước cô hàng nước nho nhỏ
Người trẻ trung, mũm mĩm, dễ thương
Thấy anh nghèo, đẹp, lại nhún nhường
Nên cô ấy cũng cho anh trả thiếu
Tính anh rõ ràng, tất em đã hiểu
Nợ tháng nào anh ráng trả dứt cho xong
Những lúc hên, còn chút đỉnh trong công
Anh sốt sắng trả trước để tháng sau khỏi sợ
 
Khó xử nhất là cô chủ chợ
Ở tiệm móng tay anh mới mướn mấy tháng nay
Ngày lại ngày cô cứ lãng vãng lai rai
Xúi anh trả rút tiền nhà để tiền lời nó nhẹ
Tiếng cô thanh tao, tính tình vui vẻ
Người mảnh mai, giọng nhỏ nhẹ, đê mê
Nói câu nào cũng chí lý, cũng hay
Cho nên có nụ nào anh trả sạch, trả ngay, nụ đó
Cô thấy thế, nghĩ anh có dư, xúi anh trả nữa
Làm được nụ nào là xài xạch nụ đó em ơi
Thôi giờ đây em đã hiểu  anh rồi
Em nên thương anh, xứ người là xứ nợ
Quần quật tay chân, tóc tai nhừ tử
Làm được nụ nào là cứ phải xài hoài
Gói ghém chút đỉnh gủi em là anh quý lắm.....
 
Thơ cũng dài, thôi anh gác bút
Anh tặnh cho mình bài luc bát dễ thương:
“Trót đà mang nghiệp ở đời
Ừ thôi cũng mặc có người, có ta
Chòng chành một bể can qua
Kém tu nên ta mới đọa xa lưới đời “
Anh của em !!! 
Gửi chồng tội nghiệp của em

Thương chồng sớm nắng chiều mưa
Kiếm tiền vất vả mà chưa được gì
Con đau, con sốt li bì
Cái anh bác sĩ chưa gì đã kêu 
Bệnh này tốn kém bao nhiêu
Anh thời lo hết , hôn nhiều chẳng xong
Thì thôi , số kiếp long đong
Về nhà anh ở, tơ hồng ta se
Ngẫm ra , có lý, nín khe.
Anh ơi anh có tái tê cõi lòng?
Dù sao cũng phận má hồng
Chồng em tệ quá ,  thay chồng đổi tông
Để anh cứ việc long nhong
Mỗi tháng không phải đếm đong gửi về
Dù em đang rất ê chề
Cũng đành bước nữa bộn bề lo toan.
Mẹ con em sẽ chu toàn
Chẳng phiền anh nữa , vài hàng gửi anh
Ký đơn, xin hãy nhanh nhanh ! 

Cố nhân của anh.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét