Slide


Mời Ba về ăn Tết với chúng con
  • kenny

  • kenny

Trang

Thứ Bảy, 9 tháng 3, 2013

Cảm thán ngày 8/3 !


Cảm thán ngày 8/3 !

Nhìn những vẻ ngậm ngùi trong ánh mắt,
Của đoàn người chen lấn đứng mua hoa,
Thương cánh đàn ông trong đó có cả ta
Đang xớn xác chọn mua quà “kính biếu”.
Trong phút chốc “mạnh” bỗng thành ra “yếu”
Chỉ biết phục tùng mà không hiểu tại sao
Chẳng phân biệt sang hèn sướng khổ thấp cao,
Đều hỉ hả lao vào cơn vấn nạn.
Như những con suối khô oằn mình trong mùa cạn,
Chưa hết tháng 10 nhoằng cái tới tháng 3,


Nỗi khổ này thượng đế mới sinh ra
Chắc để thử chúng ta, ôi phái mạnh!!!
Ta sống mãi trong niềm kiêu hãnh,
Của ngàn năm lịch sử đứng sau lưng,
Nơi phái mạnh ta thủa ấy chưa từng:
Dọn dẹp, thổi cơm, quét nhà, đong gạo.
Nào đâu sáng thanh bình bên tờ báo,
Nhâm nhi trà ta dạo chút tin nhanh.
Đâu những đêm gió mát trăng lành,
Ta tiên tửu để dành cho họ dọn.
Đâu những trận cầu khuya ta thức trọn,
Tụ tập anh em ta cổ vũ hét hò,
Đâu những hôm ta oai vệ ra trò,
Chỉ đạo chống tay hô quét này dọn nọ,
Để đến giờ đây một mình ta lọ mọ,
Than ôi, thời oanh liệt nay còn đâu…?!?
Mong ngày xưa trở lại chắc còn lâu,
Và mãi mãi chẳng thể nào thay đổi,
Khi phái yếu họ đã thành một khối
Cũng lập ra hiệp hội, cũng liên đoàn,
Họ lập ra ngày kỉ niệm liên hoàn
Hòng bắt những anh hùng phải lao tâm khổ tứ.
Họ quên hết rằng phái ta trong quá khứ
Họ luôn phải yêu chiều thách kẹo dám ra oai
Hỡi Adam ngài có biết chăng ngài?
Khi quân tử bị chân dài khuất phục,
Khi dọn dẹp phải cười như hạnh phúc,
Khi vinh quang là lục cục chảo niêu,
Hỡi tháng 3 ngày 8 đáng yêu…
*****
Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi
Nhất vợ nhì trời là chuyện tự nhiên
Đàn ông sợ vợ thì sang
Đàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà
Đàn ông phải biết thờ bà
Nghe lời vợ dạy là hàng trượng phu
Đàn ông đánh vợ là ngu
Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi
*****
Lấy nàng từ thuở mười lăm
Đến khi mười chín tôi đà năm con
Nàng thì trông hãy còn son
Tôi thì đinh ốc bù lon rã rời
Nắng mưa là chuyện của trời
Tề gia nội trợ tôi đây bao thầu
Suốt ngày cày cấy như trâu
Chiều về rửa chén cũng ngầu như ai
Nấu cơm, đi chợ hàng ngày
Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn
Lau nhà lau cửa chẳng màng
Ôi thôi oanh liệt ngang tàn còn đâu
Nhiều khi muốn hộc xì dầu
Xin nàng nghỉ phép nàng chau đôi mày
Nàng đòi thi đấu võ đài
Tung ra một chưởng chén bay ào ào
Nhớ xưa mình mới quen nhau
Em ăn em nói ngọt ngào dễ nghe
Cho nên tôi mới bị lừa
Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng
Than ôi thực tế phũ phàng
Mày râu một kiếp thôi dành di đoan
Một lòng thờ vợ sắt son
Còn non còn nước thì tôi còn thờ

Ngày thường đàn ông thức dậy bình thường. Mùng 8/3 họ thức giấc với một nỗi lo ngại mơ hồ rất khó tả.
Ngày thường đàn ông vẫn rửa bát quét nhà. Mùng 8/3 họ quét nhà rửa bát trong niềm tự hào.
Ngày thường đàn ông khen vợ xinh đẹp. Mùng 8/3 họ khen: “Em xinh đẹp cả ngày”.
Ngày thường chồng mua rau về nhà. Mùng 8/3 chồng mua hoa.
Khi chồng phạm lỗi trong ngày thường, vợ bảo: “Tôi khổ vì anh”. Khi họ phạm lỗi trong ngày 8/3, vợ bảo: “Tôi nhục vì anh”.
Ngày thường vợ cáu gắt. Ngày 8/3 vợ không cáu gắt mà chuyển sang rình mò.
Ngày thường dẫn vợ đi xem phim gì cũng được. Ngày 8/3 cần đưa vợ đi xem những phim có đàn ông bị bắt làm nô lệ.
Ngày 8/3 dẫn vợ đi ăn cơm. Còn 9/3 đàn ông tụ tập bên nhau, nhìn nhau cười ngượng nghịu.
Ngày thường đi chợ không suy nghĩ. Ngày 8/3 đàn ông đi chợ với chút buồn tủi trong lòng.
Ngày thường đàn ông chẳng nghĩ gì. Ngày 8/3 nghĩ về những năm tháng còn độc thân.
Ngày thường mọi câu hỏi của con cái đều trả lời dễ dàng. Ngày 8/3 khi con hỏi: “Sao bố hôm nay lại giặt quần của mẹ?”, sẽ thở dài và nói: “Bao giờ lớn lên con sẽ hiểu”.
Ngày thường vợ sai gì cũng làm. Mùng 8/3 vợ sai gì cũng làm gấp đôi.
Ngày thường tìm mọi cách ở nhà. Mùng 8/3 tìm mọi cách ở cơ quan.
Ngày thường hỏi vợ: “Hôm nay ăn gì?”. Mùng 8/3 hỏi vợ: “Hôm nay anh phải làm gì?”.
Ngày thường làm rất nhiều điều giấu vợ. Mùng 8/3 làm rất nhiều điều giấu các bạn đàn ông.
Ngày thường chẳng hiểu tương lai là gì. Ngày 8/3 biết tương lai chính là ngày mai.
Ngày thường khi vợ mặc quần áo đẹp ta khen. Mùng 8/3 vợ mặc quần áo gì ta cũng phải khen.
Ngày thường vợ nói gì cũng đúng. Ngày 8/3 vợ chẳng nói gì cũng đúng như thường.
Ngày thường mua quà cho vợ để trên bàn. Ngày 8/3 mua quà trao bằng cả hai tay.
Ngày thường hơi tí là cáu với vợ. Ngày 8/3 hơi tí là tự cáu với mình.
Ngày thường thức dậy vừa tắm vừa hát. Mùng 8/3 thức dậy vừa tắm vừa suy tính.
Ngày thường định mua gì cho vợ bỗng sực nghĩ ra, tự đắc bảo mình: “Để 8.3 mua luôn thể”, và cười nham hiểm.
Ngày thường chẳng bao giờ nghĩ tới văn chương. Mùng 8/3 bỗng nhớ tới cuốn tiểu thuyết “Một ngày dài hơn thế kỷ”.
Ngày thường nghĩ về tình hình thế giới. Ngày 8/3 nghĩ về thân phận mình.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét