Slide


Mời Ba về ăn Tết với chúng con
  • kenny

  • kenny

Trang

Thứ Năm, 4 tháng 4, 2013

GIAỈ LAO CHÚT XÍU:


Một anh chàng đến khám bác sĩ thần kinh: 
- Thưa bác sĩ, tôi luôn có cảm tưởng tôi như là một con chó bị xích vậy.
- Thế triệu chứng này xảy ra từ lúc nào?
- Dạ đúng một tháng nay, thưa bác sĩ.
- Tôi đoán là anh vừa mới lấy vợ một tháng trước đây chứ gì, có phải không?


Một bà vợ không lấy gì làm đẹp, nghe lời bà bạn, có ý định đi thẩm mỹ viện. Một tuần sau, gặp lại bà bạn, bà vợ này nói:
- Thật đểu vô cùng.
- Cái gì mà đểu, thế chị đi mỹ viện sửa sắc đẹp chưa?
- Đi đâu mà đi.
- Sao vậy?
- Hôm nói chuyện với chị xong, về nhà, tôi hỏi ông chồng tôi xin 5,000$ để trả tiền sửa sắc đẹp. Thế chị biết ổng làm sao không?
- Làm sao?
- Ổng mở tủ lấy ra 20,000$ bảo tôi đi thẩm mỹ viện thật mạnh vào .
- Vậy thì tốt chứ sao... ờ, ờ... mà... thế thì đểu thật há!

- Anh có nhớ cách nay khoảng 9 tháng, anh vắng nhà một tuần lễ, nói với tôi là anh đi câu cá hồi không?
- Nhớ chứ, sao em hỏi vậy?
- Hồi sáng nay, có một con cá hồi mẹ gọi điện thoại tới cho biết rằng anh đã trở thành cá hồi cha rồi.

Trong tù, tên tù cũ hỏi tên tù mới:
- Cha làm gì mà vào đây?
- Tui bỏ vợ.
- Chỉ đơn giản vậy sao cha nội?
- Ừa, tui bỏ từ sân thượng xuống đất...

Một bà có 3 cô con gái có chồng. Một hôm, bà có ý định thử lòng ba chàng rể. Bà gọi chàng rể thứ nhất cùng bà đi dạo quanh bờ hồ. Thình lình bà cố tình té xuống hồ không quên nói với chàng rể là bà sẽ chết chìm vì bà không biết bơi. Không chút do dự, anh ta nhảy ngay xuống hồ và cứu bà mẹ vợ.
Sáng hôm sau, anh ta thấy trước lối vào nhà một chiếc xe mới, trên kính xe có mảnh giấy với hàng chữ: «Cám ơn con, mẹ vợ của con thương con».
Vài ngày sau, bà ta lập lại y như vậy với chàng rể thứ hai. Anh này cũng nhảy ngay xuống hồ và cứu bà mẹ vợ. Bà ta cũng tặng cho chàng rể thứ hai một chiếc xe mới với hàng chữ giống như lần trước.
Vài ngày sau nữa, bà lại làm như vậy với chàng rể thứ ba. Trong khi bà ta lặn hụp dưới nước, anh chàng rể thứ ba đứng bất động, nhìn bà mẹ vợ và nghĩ: «Đã đến lúc cho bà già này tiêu tùng». Sáng hôm sau, anh ta nhận được chiếc xe mới tinh với hàng chữ: «Cám ơn con. Nhạc phụ của con».

Trong một bữa tiệc nghe được một câu chuyện như vầy:
Có 2 vợ chồng nhà nọ cãi nhau, bà vợ cằn nhằn ông chồng:
- Anh có biết là từ khi lấy nhau em chỉ toàn nghe anh nói... đừng làm cái này, đừng mua cái nọ. Không bao giờ nghe anh nói ừ, em cứ làm điều em muốn, hay ừ em cứ mua đi... Chán quá, chắc em về nhà má em ở chắc là sướng hơn.
Ông chồng tỉnh bơ không nói "Đừng ... nữa" mà nói:
- Ừ, em cứ đi đi....

Một bà vợ hung dữ không tiếc lời đối với ông chồng nhỏ thó của bà ta:
- Anh chỉ là một tên ích kỷ hèn hạ. Anh chỉ biết nói tôi, tôi, tối ngày nói tôi, cái gì cũng tôi. Anh chỉ biết thốt lên nào... xe của tôi, công việc của tôi, con chó của tôi, như là con nhỏ này không có mặt trên đời nữa vậy. Anh phải để vô cái đầu trống rổng của anh rằng không có cái gì của anh ở đây cả, anh biết không, có nghe không? Anh tìm kiếm cái gì trong tủ đó vậy? không được dùng cái từ "của tôi" nữa
Và người ta nghe từ phía tủ, một tiếng nói nhỏ nhẹ, thì thầm:
- Tôi... tôi đang tìm «cái quần của chúng ta».

Một người đàn ông đi chơi về khuya, bắt gặp vợ ông ta đang nằm trong tay của người gác cổng. Tức giận, ông ta chạy trở xuống tầng dưới, vào phòng của gia đình người gác cổng:
- Trời ơi, bà có biết gì không? Chồng bà đang ngủ với vợ tôi trên kia kìa. Chúng ta phải làm sao tìm cách để trả thù chứ?
- Phải đấy, bà vợ anh gác cổng nói, chúng mình nên trả thù.
Vừa nói xong, bà ta nhảy lại ôm cứng ông chồng bị mọc sừng. Sau khoảng nửa tiếng, hai người buông ra, người đàn ông châm lửa đốt thuốc hút, bà vợ ông gác cổng vừa pha cà phê vừa nói vọng ra phòng ngoài:
- Chúng ta trả thù thêm nữa chứ?
Và họ lại quấn quýt trong vòng tay nhau, chăn nệm rơi cả xuống đất. Họ làm lại nhiều lần công việc này. Người đàn bà nằm dài trên bãi chiến trường, nhưng thân thể bà ta dường như còn đòi hỏi nữa:
- Hãy trả thù, chúng mình trả thù nữa nhé.
Ông chồng bị cắm sừng giọng mệt mỏi:
- Thôi... thôi, thật ra bây giờ, bây giờ anh... anh hết... hết thù rồi.

Đứa bé lên năm hỏi mẹ:
- Mẹ ơi, có nàng Tiên thật không mẹ?
- Có thật chứ con. Tiên thương trẻ con ngoan lắm.
- Tiên có cánh phải không mẹ?
- Phải, Tiên có đôi cánh đẹp lắm.
- Vậy Tiên có cánh thì Tiên biết bay phải không mẹ?
- Ừ, Tiên bay lên trời. Mà con hỏi chi vậy?
Đứa bé có vẻ buồn:
- Con sợ nàng Tiên bay mất.
- Nàng Tiên nào vậy con?
- Chị vú đó mẹ. Mỗi lần ba gặp chị vú, ba nói: «Nàng Tiên của anh»


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét