TĨNH NGÔN : Này con !Người đời học nói . Con học làm thinh .Người đời học văn minh . Con học đạo đức .Người đời theo kiến thức . Con học đạo huyền vi.Người đời mê si . Con học tỉnh thức .Người đời học nhớ . Con tập cách quên .Người đời ngó lên . Con tập nhìn xuống .Người đời ham muốn ... Con tập xả ly .Người đời sân si . Con tập hòa ái ...Người đời tự đại . Con tập khiêm từ .
Người đời khư khư . Con hành đại xả .Người đời muôn ngã . Con một con đường .Người đời vô thường . Con về nẻo Giác .
Đổi thay là bản chất
Của vạn hữu trên đờiHạnh phúc từ nội tạiBIẾT SỐNG thì thảnh thơi .
BỞI ĐỜI LÀ CÕI TẠM THÔI
Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại
Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ
Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng
Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng
Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội
Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó
Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu , vô niệm .
VỘI :
Vội đến , vội đi , vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa .
Vội ăn , vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già .
Vội sinh , vội tử , vội một đời
Vội cười , vội khóc vội buông lơi .
Vội thương , vội ghét , nhìn nhau lạ !
Vội vã tìm nhau , vội rã ... rời ...
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa .
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày , vội tháng , vội năm qua .
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra .
'' Đáy nước tìm trăng '' mà vẫn lội
Vội tỉnh , vội mê , vội gật gà ...
Vội quên , vội nhớ vội đi , về
Bên ni , bên nớ mãi xa ghê !
Có ai Giác lộ bàn chân vội
'' Hỏa trạch '' bước ra , dứt não nề ...
Người đời khư khư . Con hành đại xả .Người đời muôn ngã . Con một con đường .Người đời vô thường . Con về nẻo Giác .
Của vạn hữu trên đờiHạnh phúc từ nội tạiBIẾT SỐNG thì thảnh thơi .
BỞI ĐỜI LÀ CÕI TẠM THÔI
Bởi đời là cõi tạm
Nên sống thật với nhau
Nếu kiếp người trôi mau
Thì oán thù dừng lại
Bởi không gì tồn tại
Nên giận hờn bỏ qua
Nếu lòng mình vị tha
Thì nỗi sầu tan biến
Bởi không gì lưu luyến
Nên đừng buộc ràng thêm
Nếu có ngày và đêm
Thì mê rồi phải ngộ
Bởi mộng đời dễ vỡ
Nên quý trọng hôm nay
Nếu thế sự vần xoay
Thì ngồi yên tĩnh lặng
Bởi lòng người sâu thẳm
Nên đừng cạn nghĩa ân
Nếu mang nặng nghiệp trần
Thì buông rời vọng tưởng
Bởi tham cầu danh tướng
Nên quán niệm vô thường
Nếu ai còn tha phương
Thì nhớ về nguồn cội
Bởi ai còn nông nỗi
Nên nhớ lấy lời xưa
Nếu ai đi trong mưa
Thì thấm đời gian khó
Bởi yêu trong giông gió
Nên hiểu tình long đong
Nếu “Sắc tức thị Không”
Thì… vô cầu , vô niệm .
VỘI :
Vội đến , vội đi , vội nhạt nhòa
Vội vàng sum họp vội chia xa .
Vội ăn , vội nói rồi vội thở
Vội hưởng thụ mau để vội già .
Vội sinh , vội tử , vội một đời
Vội cười , vội khóc vội buông lơi .
Vội thương , vội ghét , nhìn nhau lạ !
Vội vã tìm nhau , vội rã ... rời ...
Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội
Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa .
Ngoài hiên đâu thấy hoa hồng nở
Vội ngày , vội tháng , vội năm qua .
Cứ thế nghìn thu đời vẫn vội
Mặt mũi ngày xưa không nhớ ra .
'' Đáy nước tìm trăng '' mà vẫn lội
Vội tỉnh , vội mê , vội gật gà ...
Vội quên , vội nhớ vội đi , về
Bên ni , bên nớ mãi xa ghê !
Có ai Giác lộ bàn chân vội
'' Hỏa trạch '' bước ra , dứt não nề ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét