Chế
độ
đạo
tặc
của
Putin
Nguồn: Wojciech Rodak, “Kleptokracja Putina. Karen Dawisha demaskuje gang prezydenta Rosji”, Polska Times, 23/02/2015.
Nguồn: Wojciech Rodak, “Kleptokracja Putina. Karen Dawisha demaskuje gang prezydenta Rosji”, Polska Times, 23/02/2015.
Biên dịch: Lê Diễn Đức
Cuốn sách của Karen Dawisha “Chế độ đạo tặc của Putin. Ai
là ông chủ nước Nga” mô tả con đường quyền lực mờ tối của Vladimir Putin và phe
nhóm. Không một chút nghi ngờ nào – trên điện Kremlin ngự trị tuyệt đối một hệ
thống mafia được bọc trong cái vỏ của những tên đế quốc.
Karen Dawisha là một nhà khoa học chính trị Mỹ nổi tiếng,
nhiều năm tham gia nghiên cứu những thay đổi chính trị ở Nga và trên toàn khu
vực hậu Xô Viết. Bà làm việc tại một số trường đại học có uy tín ở Anh
(bao gồm cả London School of Economics) và Hoa Kỳ. Nhiều năm trước đây, vào
những năm 80, bà là một chuyên gia trong Bộ Ngoại giao Mỹ.
Trong cuốn sách mới nhất của bà, “Chế độ đạo tặc của
Putin. Ai là ông chủ nước Nga” (Putin’s Kleptocracy: Who Owns Russia ?), mô tả
chi tiết con đường đi tới quyền lực của Vladimir Putin và những người thân cận.
Cuốn sách chỉ ra một số điều chắc chắn về sự nghiệp được bao bọc bởi bí mật
thời KGB, cho thấy các bước hình thành đội ngũ của ông và – thú vị nhất – giải
thích cơ chế của nhiều lợi ích mờ ám và những âm mưu của nhóm này.
Trong số rất nhiều các chủ đề của tổng thống Nga hiện tại,
Dawisha phân biệt số lượng tư liệu thu thập – ghi chú, đầy đủ những thông tin
có giá trị, cũng như phần nằm trong phần chính, tạo thành một nửa khối lượng
của cuốn sách. Nó bao gồm những bài viết không còn lấy được nữa từ báo chí Nga
mà bộ máy kiểm duyệt của Putin gỡ bỏ trên mạng, những tài liệu độc đáo, các hồ
sơ vụ án tiến hành chống lại người của Putin ở phương Tây, cũng như hồ sơ của
các cuộc trò chuyện với những người cung cấp thông tin từ các lĩnh vực ngân
hàng và tình báo. Thế mạnh lớn nhất của cuốn sách là phân tích mô phạm của
Dawisha về những sự kiện mờ ám hoặc dường như bị tách khỏi lịch sử gần đây của
Nga, trong đó tác giả kết hợp một cách logic, trung thực và trong sáng toàn bộ.
Bà đi đến kết luận rằng quan trọng hơn so với sự thất bại
của nền dân chủ của nước láng giềng phía đông của chúng ta, nơi trước đó tập
trung nhiều nhà nghiên cứu và các nhà phân tích, một thực tại là sự xuất hiện
một hình thức mới, vô cùng mạnh mẽ của chủ nghĩa độc đoán.
“Thay vì nhìn vào chính sách của Nga là một nền dân chủ
mong manh bị kéo xuống dưới bởi lịch sử, những kẻ chuyên quyền tội phạm, sự thờ
ơ nói chung, các quan chức không đủ năng lực hay các nhà tư vấn phương Tây, tôi
cho rằng, kể từ khi bắt đầu quá trình chuyển đổi dân chủ ở Nga, Putin và tay
chân của ông ta hướng tới việc tạo ra một chế độ độc tài cai trị bởi một liên
kết mạnh mẽ… mà dân chủ chỉ là thứ trang trí hơn là theo hướng phát triển “- Bà
viết trong phần giới thiệu.
Nhận định của bà, cũng như nhiều suy luận khác của Dawisha
dựa trên nhận định, gây nên tranh cãi, đã làm nhà xuất bản Cambridge University
Press, nơi mà trước đây bà đã làm việc, không chấp nhận phát hành. Người ta lập
luận rằng luật pháp Anh về tội phỉ báng có thể cho phép các nhân vật trong cuốn
sách giành chiến thắng nếu họ kiện ra toà, kéo theo một nhu cầu đáng kể cho
việc thanh toán bồi thường – họ không thể có đủ khả năng về tài chính. Cuối
cùng,”Putin Chế độ đạo tặc …” được phát hành tại Mỹ bởi Simon và Schuster và sợ
rằng kiện tụng có thể xảy ra, nhà xuất bản khuyến cáo sách chỉ được phân phối
duy nhất tại Mỹ và sẽ không được dịch sang bất kỳ ngôn ngữ nước ngoài nào. Tuy
nhiên, bạn có thể mua dễ dàng ngay cả trong các cửa hàng trực tuyến của Ba Lan.
Dawisha đã viết gì đến mức mà sự phổ cập cuốn sách trở nên
rất hạn chế?
Tất cả bắt đầu từ Dresden
Vladimir Putin từ năm 1975 là sĩ quan tác chiến của KGB.
Người ta không biết nơi ông làm việc và chính xác những gì ông đã làm trong
thập kỷ đầu tiên của công việc tình báo. Người ta đồn rằng ông có thể là điệp
viên ở Tây Đức. Chắc chắn trong năm 1985 ông ta đã đến Dresden ở Đông Đức.
Có một sự cảm nhận rằng khối Xô Viết sẽ sụp đổ. Vì vậy, KGB
cũng quyết định chuẩn bị cho tình hình này. Trong khuôn khổ của hoạt động
“Luch” người ta tuyển chọn tại Đông Đức các điệp viên để triển khai sau khi
nước Đức thống nhất. Như Dawisha đã nêu ra, rất có khả năng Putin đã tham gia.
Vào năm 2000 phản gián Đức đã có một cuộc điều tra về vấn đề này – nhưng không
mang lại bất kỳ kết quả ngoạn mục nào. Ít nhất về mặt chính thức…
Hơn nữa, Putin chủ yếu xử lý việc mua lại các kiến thức về công nghệ cao từ phía Tây Đức. Ông cũng duy trì
thông tin liên lạc với các thành viên của Phái Hồng quân cánh tả cấp tiến. Ông
thường nói với những tên khủng bố, những thứ gì họ có thể ăn cắp cho ông ở Tây
Đức. Ông nhận được từ họ, ví dụ như Radio Grundig và loa xe Blaupunkt. – Tôi
chưa bao giờ được cảm ơn – một trong những thành viên của FCA nhớ lại.
Chính ở Dresden ,
Putin đã quen biết rất nhiều người mà hôm nay là những người thân cận nhất. Một
trong số đó là Matthias Warnig, viên chức “anh em” của Stasi, hiện là Chủ tịch
hội đồng quản trị của Nord Stream.
Những trò lừa đảo ở Petersburg
Sự khởi đầu của những năm 90 ở Nga là thời gian tăng của
các vận may lớn và tư nhân hoá hoang dã. Rơi vào tay của các cựu quan chức,
đoàn viên Komsomol và KGB tổng cộng khoảng 4 tỷ USD quỹ thừa hưởng từ sụp đổ
của Đảng Cộng sản Liên Xô. Ở một đất nước có nền kinh tế sút kém và mức dự
trữ ngoại hối thấp thì đây là một số tiền khổng lồ. Chỉ một nhóm nhỏ có quyền
tiếp cận nguồn vốn này để mua các công ty nhà nước với giá rẻ mạt – các tài
phiệt chính trị Nga nổi tiếng nhất, trong đó có Boris Berezovsky, Mikhail
Khodorkovsky, đã bắt đầu như thế. Putin cũng không bỏ lỡ thời gian này.
Kể từ năm 1990, nhờ sự có chân trong KGB, Vladimir
Vladimirovich trở thành Phó của Thị trưởng thành phố St. Petersburg Anatoly
Sobchak, chịu trách nhiệm về quan hệ với nước ngoài. Một trong những sáng kiến đầu tiên của ông là “thực phẩm đổi nguyên liệu”. Trong thực
tế, thành phố xuất khẩu qua trung gian, hàng hóa bao gồm cả dầu, than, thép, và
họ cam kết thực hiện trong các hợp đồng để mang về một số lượng thực phẩm.
Nhưng, như Dawisha viết, thành phố đã tạo ra văn bản đến các trung gian để họ
không phải thực hiện chúng, hình phạt cho việc không cung cấp thực phẩm chỉ
mang tính biểu tượng. Người chuyên viết các văn bản đó không ai khác hơn là
Dmitry Medvedev. Két của St.
Petersburg bị mất ít nhất 100 triệu đô la. Có thể đoán
được những gì đã xảy ra với số tiền ấy… Hội đồng thành phố, dưới sự chủ trì của
Marina Salje, đã thành lập một ủy ban điều tra, cho thấy Putin là người đã lạm
quyền, không mấy khó khăn, vì chữ ký của ông ta có trên tất cả các thỏa thuận “rò
rỉ”. Mặc dù các cuộc tấn công mạnh mẽ , vị Phó của Sobchak vẫn duy trì được vị
trí – ông được đánh giá cao bởi những người có thế lực tự cho mình là “những
nhà dân chủ mềm dẻo”. Bà Salje sau đó đã nhiều lần bị đe dọa, và cuối cùng đã
rút lui khỏi đời sống công cộng và sống trong một ngôi làng nhỏ ở vùng hoang
dã. Tất cả các tài liệu về Tổng thống Nga đã được thu thập và công bố sau khi
bà qua đời vào năm 2012 trên mạng xã hội Facebook.
Một cơ quan rất quan trọng gắn liền với Putin được thành
lập vào năm 1990 từ Quỹ của Đảng Cộng sản Liên Xô, Ngân hàng Rossiya- hôm nay
vẫn tồn tại và bị khống chế bởi các lệnh trừng phạt của phương Tây. Theo các
nhà điều tra Tây Ban Nha, ngân hàng đã tạo điều kiện cho vị Phó của Sobchak và
các nhà đầu tư khác trong quan hệ đối tác với mafia St. Petersburg .
Một dự án mờ ám khác mà nhân vật chính của chúng ta đã làm
là Hợp tác xã Ozero. Công ty này chủ yếu tham gia vào đầu tư bất động sản tại St. Petersburg . Công ty có
một số tiền khổng lồ từ các nguồn bí ẩn. Người sáng lập của nó bây giờ là triệu
phú hay thậm chí tỷ phú. Khi Putin trở thành tổng thống, những người của công
ty giữ những chức năng công cộng quan trọng, ví dụ như, Andrei Fursenko, Bộ
trưởng Bộ Giáo dục, một thời gian dài, Vladimir Yakunin 10 năm nay làm Chủ tịch
Đường sắt Nga.
Vladimir Putin cũng đã phục vụ trong hội đồng quản trị của
Công ty cổ phần Bất động sản St.
Petersburg (Spag). Trong năm 1999 tình báo BND của Đức
công bố một báo cáo trong đó chỉ ra rằng Spag là nơi rửa tiền đen cho mafia Nga
và Colombia, ví dụ cho tập đoàn từ Cali. Công ty tạo điều kiện cho các chủ sở
hữu của nó, bao gồm cả thành viên của băng đảng St. Petersburg Tambov, bơm tiền
“trái” ra khỏi Nga, và sau đó đưa chúng trở lại đất nước thông qua việc mua đất
đai và các nguồn lực khác. Điều thú vị là, khi Gerhard Schröder trở thành thủ
tướng Đức, cuộc điều tra đã bị mất đà, và tên tuổi của Putin bí ẩn biến mất
trên các giấy tờ…
Một dự án đen tối khác bị Dawisha đưa ra ánh sáng là
Twentieth Trust. Đây là một công ty xây dựng, được thành lập vào năm 1992 tại St Petersburg . Putin đã ra
lệnh thanh toán tiền mặt từ tài khoản của thành phố vào công ty một khoản cho
vay với tổng giá trị 28 triệu USD. Twentieth đã không trả một xu cho thành phố.
Các nhà báo của tờ “Novaya Gazeta” tiến hành một cuộc điều tra. Từ đây, cũng
như nguồn tin tình báo, cho thấy số tiền đã được sử dụng để mua bất động sản và
xây dựng một biệt thự ở Tây Ban Nha.
Điều thú vị là, những người lính Nga xây dựng biệt thự đã
không được thanh toán – họ bị đe dọa và khiêu khích. Trong số các khách thăm
viếng khu biệt thự – ngoài các doanh nghiệp Nga hàng đầu và thế giới ngầm, như
các cơ quan pháp luật Tây Ban Nha đã nói – có Vladimir Vladimirovich. Ông ta
thường xuyên tới đó bằng cách sử dụng giấy tờ giả mạo. Trong năm 1999, khi làm
ở FSB, thậm chí đã xảy ra vụ vượt biên giới Tây Ban Nha như là tay buôn lậu –
ông ta khởi hành từ Gibraltar .
Từ thông tin được thu thập Karen Dawisha cho thấy Vladimir
Putin là tay ưu việt trong xã hội ngầm của St. Petersburg . Chính ông là người quyết định
ai sẽ vào cuộc chơi và ai không được tham gia. Tác giả chỉ ra rằng những con
người đó có liên quan đến KGB, quan chức và doanh nhân của thế giới tội phạm,
được tạo điều kiện làm việc cùng nhau. Hàng triệu đô la tài sản của tất cả mọi
người liên quan đến Putin phát triển mạnh mẽ, mặc dù tài sản riêng của ông được
che giấu có hiệu quả, chúng ta chỉ có thể tiên đoán.
Các hoạt động của Putin bao gồm cả những kế hoạch mơ hồ nói
trên không được chú ý bởi công tố và nhà báo. Władimirowich Vladimir đã thành
công trong việc thoát khỏi cánh tay dài của pháp luật, bởi vì ngay sau khi ông
làm việc ở Moscow
cùng với ekíp của Yeltsin, tất cả các sự việc chống lại ông đều bị dập tắt hoặc
đóng lại.
Sự nghiệp cùng với “gia đình”
Vladimir Putin đến Moscow
vào năm 1996, sau một chiến dịch thất bại tại địa phương của ông chủ Anatoly
Sobchak. Đầu tiên, ông được bổ nhiệm làm Phó cho Paul Borodin, người đứng đầu
Cục bất động sản của Tổng thống. Bấy giờ ông chịu trach nhiệm về việc bán tài
sản của đảng ở nước ngoài – tiền lời đưa vào quỹ trong tình trạng ngân sách nhà
nước đang tồi tệ. Tuy nhiên, theo Karen Dawisha, một số tiền thường bị mất ở
đâu đó trên đường đi. Putin với các đối tác của mình “ăn cắp” một trong những
trung tâm văn hóa Nga tại Đức. Họ cho thuê 50 năm cho một một công ty không ai
biết đến với số tiền rất thấp, để công ty ấy cho thuê lại với giá thị trường
bình thường. – Số tiền cách biệt chạy đi đâu? Có lẽ không cần phải giải thích –
một trong những nhân viên của ngân hàng Thụy Sĩ, những người theo dõi các
chuyện làm ăn mờ ám của “gia đình” Yeltsin, cho biết. Những dạng này là không
có gì bất bình thường đối với những người thân cận của Boris Yeltsin. Hơn nữa,
người đứng đầu Putin Borodin đã bị buộc tội có các hoạt động đáng ngờ khác nhau
– trong năm 2001, thậm chí bị bắt ở New
York về tội rửa tiền. Ông ta được tự do sau khi nộp
tiền bảo lãnh của hàng triệu đô la. Hiện ông ta là thư ký của Liên hiệp Belarus
và Nga.
“Gia đình” Yeltsin đánh giá cao khả năng của Vladimir Putin
– ông được thăng chức phó trưởng văn phòng tổng thống về liên hệ với các
khu vực, sau đó là người đứng đầu Cơ quan An ninh Liên bang. Bất cứ nơi nào ông
ta xuất hiện, đi phía sau ông là “các tín hữu trung thành nhất trong các tín
hữu” – Igor Sechin, và lần lượt sau đó phần còn lại là các nhân viên của St.
Petersburg và “những người quyền lực”, bao gồm cả Viktor Cherkasov, Sergei
Ivanov và Nikolai Patrushev.
Kế hoạch tác chiến “Tổng thống”
Trong năm 1999 Boris Yeltsin và “Gia đình” bị gặp rắc rối.
Nhà nước trong tình trạng thê thảm. Cuộc khủng hoảng tài chính đã làm ảnh hưởng
mạnh tới xã hội, đồng thời bị đưa ánh sáng những thứ mờ ám của ekíp tổng thống.
Cuộc bầu cử gần kề khó thắng, khảo sát cho thấy uy tín ông chủ điện Kremlin
xuống dốc và phe đối lập tuyên bố rằng trong trường hợp chiến thắng họ sẽ bỏ tù
những tay áp phe. Boris Berezovsky và các thành viên khác của “gia đình” quyết
định hành động.
Dawisha xác định một số lý do lấy từ thông tin tình báo,
chứng minh rằng những người thân cận Yeltsin là tác giả của sắc lệnh cho Szamil
Basajew và người của ông ta thực hiện cuộc xâm lược của
Dagestan, dẫn đến đến sự bùng nổ vào tháng Tám năm 1999 cuộc chiến Chechnya lần
thứ hai. Người ta tin rằng bằng cách này họ muốn tạo ra hoảng loạn trong nước
để có cái cớ cho việc đưa ra tình trạng khẩn cấp và – do đó – hoãn cuộc bầu cử.
Tác giả đưa ra bằng chứng nhưng người ta đã không dừng lại
ở đó.
Trong mùa thu năm 1999, một loạt các vụ đánh bom vào các
khối căn hộ xảy ra. Trong Bujnaksku, Moscow
và Wolgodonsk hơn 300 người bị giết chết. Điện Kremlin đổ lỗi cho quân khủng bố
Chechnya .
Trong cả nước bao trùm không khí căng thẳng và hoang mang. Nhưng sau đó tại Ryazan một sự cố xảy ra,
làm suy yếu sự niềm tin vào phiên bản của chính phủ về các sự kiện. Một công
dân cảnh báo nhìn thấy một số người mang vào tòa nhà nơi ông sống, những bịch
với từ “Đường”. Điều này làm dấy lên sự nghi ngờ của ông – ông gọi cảnh sát.
Cư dân được sơ tán và các con đường bị chặn. Các lực lượng
an ninh địa phương bắt giữ các nghi phạm – thì họ bật ngửa ra khi biết những
nghi phạm là người của FSB từ trung tâm Moscow .
Không chỉ có vậy, người ta cũng nghe trộm cuộc trò chuyện điện thoại giữa họ và
Lubyanka, nơi có tiếng nói của ai đó từ thủ đô nói với họ đề phòng cảnh sát địa
phương. “Đường” sau khi phân tích, là chất nổ mạnh – hexogen, xuất phát từ các
kho quân sự. Vấn đề trở nên rất nghiêm trọng, tuy nhiên như Dawisha chỉ ra,
người ta đã xoay ngược nó. Những phạm nhân được tự do và người đứng đầu FSB
Nikolai Patrushev, pháp quan của Putin nói rằng toàn bộ chỉ là … “bài tập phòng
thủ”.
Khi những sự kiện bi thảm diễn ra Vladimir Putin đang là
thủ tướng và được Yeltsin chỉ định kế nhiệm tại điện Kremlin. Môi trường xã hội
bị chi phối bởi cuộc chiến Chechnya và tình trạng không mấy tin vào sự tuyên
truyền Kremlin đã tạo ra cho Putin hình ảnh về một người lãnh đạo kiên quyết và
cứng rắn trong “thời kỳ khó khăn”. Con cá heo của “gia đình” được khuyếch
trương trong các phương tiện truyền thông – sự ủng hộ ông không ngừng tăng. Tuy
nhiên, Dawisha đưa ra bằng chứng là, sẽ không có chiến thắng của ông trong cuộc
bầu cử tổng thống vào năm 2000 nếu không có sự gian lận bầu cử giúp đỡ, lúc đó
một phần đã bị ông ta thao túng, bộ máy nhà nước. Vladimir Putin nhận được,
theo kết quả chính thức, 53 phần trăm và đã thắng vòng đầu tiên.
Hoàng tử trộm cắp
Bằng cách này, một cựu sĩ quan KGB đã đạt được mục tiêu
mong muốn của mình – ông ta có thể, vì cuộc tuyên truyền dân tộc- Xô Viết, tiến
hành các hoạt động đạo tặc, trong đó với một sự thành thạo một lớn, trên một
quy mô lớn hơn. Ví dụ, 50 tỷ đô la mà Moscow đã chi cho Thế vận hội ở Sochi,
hơn một nửa – Dawisha chứng minh – đã rơi vào túi của bạn bè Putin.
Chỉ riêng tài sản cá nhân của anh em Rotenbergów – người
bạn thời thơ ấu của tổng thống, những người đã nhận 15 phần trăm hợp đồng liên
quan đến sự kiện này – tăng lên trong giai đoạn này 2,5 tỷ USD. Hiệu quả dưới
thời của Putin là có 110 tỷ phú chiếm 35 phần trăm sự giàu có của nuớc Nga,
trong khi một nửa công dân trưởng thành của đất nước có tài sản cá nhân trị giá
trung bình 871 đô la. – Ít hơn so với tỷ lệ tương tự ở Ấn Độ. Nhưng bây giờ giá
dầu sụt giảm, và sự trừng phạt làm nền kinh tế của Nga rơi vào suy thoái.
Putin và phe nhóm của ông có đủ tài giữ người Nga trong
hoàn cảnh khó khăn? Nếu một khi nào họ đó bị mất quyền lực, cuốn sách Karen
Dawisha sẽ là một cơ sở tốt cho việc chuẩn bị bản cáo trạng đối với họ.
Bản
tiếng Việt © Lê Diễn Đức – RFA
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét